Đang tải...
Đang tải...
14:54 30/07/2025
BongDa.ioRơi không phanh trên BXH, ĐT Việt Nam sắp mất ngôi số 1 Đông Nam Á
Sau một giai đoạn dài liên tục thăng tiến trên bảng xếp hạng FIFA, đội tuyển Việt Nam đã chính thức chấm dứt chuỗi ngày tăng bậc đầy ấn tượng, khi tụt 10 bậc trong bản cập nhật tháng 7/2025. Từ vị trí 115 thế giới vào tháng trước, đội tuyển nay lùi về vị trí thứ 125 – đánh dấu sự sụt giảm mạnh nhất trong 5 năm trở lại đây. Đây không chỉ đơn thuần là con số trên một bảng xếp hạng, mà là lời nhắc nhở rõ ràng rằng: bóng đá Việt Nam đang thực sự cần một cuộc “đại tu” chiến lược nếu muốn lấy lại vị thế từng có.
Việc tụt hạng của tuyển Việt Nam có nguyên nhân rõ ràng: thành tích yếu kém ở các trận đấu quốc tế gần đây. Trong tháng 6 và đầu tháng 7, đoàn quân của HLV Kim Sang-sik liên tiếp thất thủ trong các trận giao hữu và vòng loại World Cup 2026. Đặc biệt, trận thua trước Indonesia – một đối thủ khu vực mà Việt Nam từng nhiều lần áp đảo – đã khiến người hâm mộ và giới chuyên môn không khỏi thất vọng. Những thất bại ấy không chỉ ảnh hưởng đến tinh thần toàn đội mà còn khiến điểm số FIFA bị trừ nghiêm trọng.
Việc đánh mất 39,51 điểm – mức trừ lớn nhất trong số các đội châu Á – là nguyên nhân khiến Việt Nam tụt liền 10 bậc. Trong khu vực Đông Nam Á, chúng ta cũng mất đi vị trí dẫn đầu, để Thái Lan vượt lên.
Từ sau thời HLV Park Hang-seo, tuyển Việt Nam rơi vào một chu kỳ bất ổn về mặt nhân sự lẫn phong độ. Dù Kim Sang-sik là một HLV có tư duy hiện đại và từng dẫn dắt các CLB mạnh tại K League, nhưng rõ ràng ông vẫn chưa tìm được “chìa khóa” để thích nghi với bóng đá Việt.
Hệ thống phòng ngự lỏng lẻo, hàng công thiếu sáng tạo, cùng khả năng chuyển đổi trạng thái không linh hoạt đang là những điểm yếu cố hữu. Không ít chuyên gia nhận định rằng tuyển Việt Nam đang rơi vào tình trạng “quá độ chiến thuật”, khi nửa vời giữa triết lý cũ và mới, khiến cầu thủ thi đấu thiếu sự kết nối và mục tiêu rõ ràng.
Dù tụt 10 bậc là điều đáng lo ngại, nhưng không nên coi đó là thảm họa. FIFA Ranking tuy có ảnh hưởng tới việc phân nhóm hạt giống ở các giải quốc tế, nhưng không phản ánh chính xác sức mạnh thực tế nếu đội tuyển kịp thời cải thiện. Tuy nhiên, đây chắc chắn là hồi chuông cảnh tỉnh, rằng Việt Nam không thể mãi tự hào với những thành công đã qua.
Trong quá khứ, tuyển Việt Nam từng trải qua giai đoạn tệ hơn – như vị trí 172 thế giới vào năm 2006. Nhưng sau đó, với sự đầu tư đúng hướng và vai trò quan trọng của các thế hệ cầu thủ tài năng, chúng ta đã từng bước vươn lên top 100 FIFA dưới thời HLV Park.
Vấn đề là hiện tại, ngoài sự sa sút về chuyên môn, môi trường bóng đá trong nước cũng thiếu những bước tiến đáng kể. V-League vẫn còn nhiều bất cập, công tác đào tạo trẻ chưa thực sự bền vững, và các lò đào tạo như HAGL, PVF hay Viettel cũng đang trải qua giai đoạn chuyển giao.
Trong khi Việt Nam tụt hạng, Thái Lan – đối thủ truyền thống – lại cho thấy sự ổn định đáng kể. Họ có chiến lược rõ ràng trong việc trẻ hóa lực lượng và tận dụng cầu thủ gốc Thái đang chơi tại châu Âu. Ngay cả Indonesia, Malaysia cũng đầu tư mạnh vào công tác nhập tịch và cơ sở hạ tầng bóng đá. Việc Việt Nam mất ngôi đầu khu vực về thứ hạng FIFA là hệ quả tất yếu nếu không có sự đổi mới tương ứng.
Bài học từ các quốc gia trong khu vực cho thấy: không ai ngủ quên trên chiến thắng. Ngay cả những nền bóng đá từng yếu thế hơn cũng đang bắt kịp bằng chiến lược bài bản.
Câu hỏi lớn hiện tại là: Làm thế nào để tuyển Việt Nam trở lại? Trước tiên, Liên đoàn Bóng đá Việt Nam (VFF) cần làm rõ định hướng phát triển lâu dài – từ việc lựa chọn HLV, xây dựng đội hình phù hợp, đến cải cách các giải đấu nội địa. Bên cạnh đó, cần đẩy mạnh đầu tư vào các lò đào tạo chất lượng cao, kết hợp học hỏi mô hình tiên tiến từ Nhật Bản, Hàn Quốc.
Tuyển Việt Nam cần trở lại với bản sắc riêng – lối chơi gắn kết, tinh thần thi đấu quả cảm và sự thích nghi chiến thuật linh hoạt. Hơn hết, cần một thế hệ cầu thủ mới đủ khát khao và khả năng để đưa bóng đá nước nhà thoát khỏi giai đoạn khó khăn hiện tại.
Việc tụt hạng trên bảng xếp hạng FIFA không phải là dấu chấm hết, nhưng là hồi chuông nhắc nhở rằng bóng đá Việt Nam không còn có thể yên vị trong vùng an toàn. Đã đến lúc cần một tư duy mới, một chiến lược dài hơi, và một tinh thần thay đổi thực chất để hành trình vươn ra châu lục không chỉ là giấc mơ thoáng qua.
Minh Anh